Thursday, December 15, 2011

Viết vội.
Dalat những ngày này, không khác gì một cô nàng đỏng đảnh. Khi thì nắng gắt như đổ lửa, khi thì mưa tầm mưa tã như trút hết mọi tức giận xuống con người bé nhỏ. Bầu trời bao la ôm mưa như thế, mà lại vô cùng xấu tính đối với con người ngày đêm tìm một chỗ trú mưa, cố gắng đến thế nào cũng chỉ cầm cự một chỗ trước khi thấm đẫm cái hơi của mưa, cái mùi đặc trưng của đất xông lên tận mũi. Nghe nghèn nghẹt, lặng lẽ..
Hè ở Nha Trang, lần đầu tiên thấy mưa phùn đổ lên con đường đang bốc lửa, con đường không còn dịu dàng nâng giữ bước chân nữa, thay vào đó chúng hiện hữu những cuộn khói. Lạ thật, đối với một con người từ nhỏ đến lớn được những cơn mưa ôm ấp, đến đó mới nhận ra rằng mưa và mặt trời chưa từng là bạn tốt của nhau. :)
Còn 1 gói cafe Nest thôi, nghĩ đi mua lại lười. Hôm qua đến giờ để dành trầm ngâm xem lúc nào mình cần cafe nhất. Lại thấy tiếc chẳng muốn uống, nghĩ càng uống thì càng trốn tránh thực tại.
Mình biết thời gian này khó khăn lắm, đầy những viển vông xung quanh cuộc đời nỗi buồn đã chồng chất. Tìm lại những cái note cũ, khi trên blog, khi trên vài cuốn sổ tay, thậm chí trên ghi chú điện thoại. Ít ra cũng làm bản thân mình thanh thản. Nhiều người trẻ còn phải chịu hơn thế, mình ước gì có một vương quốc riêng của họ, cảm nhận đi đâu cũng có người sẵn sàng sẻ chia, được ôm một cái thật chặt chứ không chỉ là những lời nâng đỡ nhau trên internet. Để biết được rằng khi họ nói rằng họ hiểu thì họ thật sự chạm vào cảm xúc của mình. Xa xôi ngắm thành phố mù sương..nhớ về cái thời cấp 3, sao mà mịt mùng quá..

0 comments:

Post a Comment

 
 
Copyright © frida.
Blogger Theme by BloggerThemes Design by Diovo.com