Saturday, December 17, 2011


Gió gầm ngoài cửa sổ.
My Immortal của Evanescence.
Bây giờ đã là 1:27 AM.
Trong một khoảnh khắc nào đó, không gian này đem lại cho người ta cảm giác dễ chịu. Cô độc, nhưng thuộc về chính mình. Những đoạn bridge lặp đi lặp lại hòa với cơn gió rít ngoài kia như nuốt chửng ánh đèn đường lặng lẽ hắt vào tấm màn hoa màu tím.
Một ngày mệt mỏi, bù lại ít có đêm nào nhiều cảm hứng như đêm nay. Có thời gian để nghĩ thông suốt về những bước đi kế tiếp của mình - một mục đích rõ ràng, tránh kéo dài tình trạng chơi vơi, chờ đợi. Muốn trở lại một cô gái nồng nàn và hoang dại trong truyện ngắn của Nhiên Phan chứ không phải một người lớn độc lập và ưu phiền của Nomad hay "bay là là mặt đất.." của Khiết Lam. Buồn cười, nhưng mình thật sự nghĩ như vậy đấy.
Tránh đọc sách trong thời gian này, tất cả các thể loại. Đừng nghe gì hết, đừng nghĩ gì hết nếu không muốn ở trong trạng thái âm u trì trệ. Đơn giản, thành thật không gò bó và cũng không tự làm khó mình. Tự làm khó mình tức là quá quan tâm đến cách nhìn, cách suy nghĩ người khác hoặc bị ảnh hưởng bởi những thứ tương tự.
Mình cũng định sẽ dành nhiều thời gian để đi dạo, chỉ để ngắm mây và hít thở thôi. Để cái không khí cuối năm của tuổi 18 đầy ngưỡng vọng trôi nhẹ nhàng, đón tuổi mới trong tư thế bình thản hơn.
Đã từng nghe ai nói như thế này "Những chuyện đã trôi qua không để nuối tiếc hay giá như, chỉ để cho chúng ta sáng mắt ra và khôn ngoan hơn mà thôi", mình đang cố gắng để thôi dằn vặt bản thân về thời gian đã mất và theo đuổi một con đường mới. Cuộc sống không có những ngã rẽ hay bất ngờ thì buồn lắm, hãy tự chúc cho mình may mắn bước đi trên con đường này đi.
Mình cũng sẽ giữ thói quen viết hàng ngày, những vụn vặt nho nhỏ giúp giữ mình trong khối lượng cân bằng của học tập và bề bộn cảm xúc. Nhưng, sẽ chỉ viết vào những chỗ có giấy, tức là cầm bút để mà viết. Khi mình có những thứ đặc biệt hơn sẽ post lên đây.
Điều cuối cùng là mong mình có đủ niềm tin và kiên nhẫn để thực hiện được tất cả những thứ đã list ra.
Giờ thì vào giường, nhắm mắt, ngủ một giấc không mộng mị. Sáng mai ở nhà sẽ học Tiếng Anh, lên trường thi Thể chất rồi về đi dạo. Bao nhiêu thứ chưa làm xong cứ để đấy, chẳng có gì đáng bận tâm cả.

0 comments:

Post a Comment

 
 
Copyright © frida.
Blogger Theme by BloggerThemes Design by Diovo.com