Friday, March 9, 2012


Đọc lần lượt những cái note của mình, thấy đọng trong đó một cảm giác bị kìm nén, thứ gì mình không thể nào diễn tả ra bằng lời. Vì vậy nó luôn đem cái bóng ảo và ngắt quãng. Đã nhiều lần mình tự hỏi không biết tại sao mình lại viết được như thế, điêu được như thế. Cảm xúc trong mỗi câu chữ dựng thành hình thẳng đứng, cây cột to, không hơn không kém. Nhưng cảm xúc mà. Cũng như những chuyện bình thường vậy thôi, làm thế nào để hiểu được tường tận nếu ta không gặp lại chính mình ngập lặn trong đó?

Càng trưởng thành mình càng nhận ra rằng, nếu bản thân không tự vận động thỉ sẽ càng chìm sâu vô cái bản ngã của mình. Bằng cách này hay cách khác, con người vẫn phải đi, dù đôi khi không phải do chính họ quyết định bước đi đó. Thế giới này tồn tại như vậy, chỉ có cách chúng ta nhìn nó là không ngừng thay đổi. Khi bước chân vào trường Đại học mình đã không nghĩ rằng cuộc sống của mình sẽ khác nhiều như thế. Các mối quan hệ vốn đã không nhiều nay lại bị bó gọn trong một không gian không thể nhỏ hơn. Có nhiều người đến cũng nhiều người đi, nhưng những người thật sự ở lại bên cạnh thì chỉ đếm được trên đầu ngón tay thôi.
Nhưng cũng nhờ như vậy mình dành thời gian để tập hiểu mình nhiều hơn. Biết được niềm đam mê của mình, nắm rõ những gì mình cần là một bước chuẩn bị thông minh. Mình hài lòng với sự lặng lẽ này, đi học, về nhà, không hờn trách ai, không buồn ai, thấy sợi dây nối mình với thế giới giữ được cân bằng an vị.

Mấy tuần nay bạn mình ở đây. Tối tối lại ngồi với bạn ở cf Tùng, nghe chuyện, tám chuyện nhân tình thế thái chán rồi về. Có khi không nói gì, chỉ ngồi yên lặng nhìn ra cửa kính, đoán xem khách du lịch đến từ đâu.
Có bình yên nào mà không xót xa? Mình đã thôi không giấu diếm yếu đuối từ lâu. Nhiều khi chỉ muốn vỡ òa với một ai đó. Làm người yêu, làm bạn thân hay làm gì với em cũng được, cho em biết em cũng thuộc về ai đó. Em cô đơn quá..
Chỉ là đôi điều bỗng dưng muốn viết vậy thôi. Phụ nữ có một cánh cửa bí mật, họ tìm người nắm giữ chìa khóa, nhưng đôi khi họ tự nhốt mình trong đó.

0 comments:

Post a Comment

 
 
Copyright © frida.
Blogger Theme by BloggerThemes Design by Diovo.com